Ngừng một lúc rồi dặn dò: "Vị trí của giám đốc Tống là vị trí then chốt, bà ấy còn có thể giữ thêm vài năm nữa. Sau này các cháu làm nghiên cứu khoa học, mọi kinh phí chẳng phải sẽ được bà ấy thông qua sao? Bình thường cháu phải tạo ngoại giao tốt với người ta.
Dĩ nhiên Lâm Vọng Thư biết ơn giám đốc Tống, sau đó cô và Lục Điện Khanh cũng đến thăm chính thức.
Khác với vẻ nghiêm túc nơi công sở, đời tư giám đốc Tống lại là một người rất hài hước dí dỏm, trong lúc nói chuyện, Lâm Vọng Thư mới phát hiện ra rằng, hóa ra giám đốc Tống và mẹ chồng ở cùng thành phố khi du học sang Pháp và quen biết nhau từ đoàn du học sinh Trung Quốc. Năm xưa, mẹ chồng còn từng giúp đỡ giám đốc Tống chân ướt chân ráo đến Pháp.
Lâm Vọng Thư cũng tranh thủ thời gian đưa hai đứa nhỏ về nhà mẹ đẻ mấy ngày, dù sao cũng sắp ra nước ngoài, nếu như sau khi ra nước ngoài một năm có thể trở về một lần thì quá tuyệt.
Hiện tại công ty của Lâm Quan hải sắp chia nhà, dự tính sẽ được phân bổ một căn hộ hai phòng ngủ rộng sáu mươi mét vuông, Lâm Quan Hải và Tiêu Ái Hồng rất phấn khích, Quan Úc Hinh cũng rất mong chờ điều đó. Bà thầm nghĩ con trai lớn dọn ra ở nhà lầu, trong nhà cũng sẽ thoải mái hơn một chút.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây