Những ký ức của Lâm Vọng Thư liên quan đến anh, cũng chỉ có mơ hồ như thế.
Đại khái năm anh mười hai tuổi, anh theo cha mẹ từ tứ hợp viện đến một đại tạp viện ở, chỉ là lúc chính phủ bảo trợ cho bọn họ, cho bốn gian phòng, cái này so với nhà người bình thường thì dư dả hơn nhiều.
Lúc ấy, cha mẹ anh cùng đi, trừ Bà nội Hồ, còn có một cụ ông, người này được gọi là Tam gia gia.
Bà nội Hồ và Tam gia gia xử lý xong chuyện nhà, cũng đến chăm sóc mẹ anh.
Mẹ của Lục Điện Khanh thời kỳ dân quốc là một tiểu thư khuê các, vẽ tranh sơn thủy rất nổi tiếng, lại biết chơi nhạc cụ của Châu Âu, nghe nói còn biết nhiều thứ tiếng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây