Lâm Vọng Thư nghe lời này, chỉ cảm thấy buồn cười: "Ngược lại anh nói có vẻ rất nhẹ nhàng, tôi coi như đi xem mắt, cũng không phải nói tìm được người phù hợp liền có thể tìm, dù sao tôi cũng phải chọn..."
Cô nói đến một nửa, đột nhiên dừng lại.
Cô cảm thấy ánh mắt lãnh đạm của Lục Điện Khanh giống như nổi lên một gợn sóng.
Do đó, tiếp theo cô nghe được anh mở miệng nói: "Lâm Vọng Thư, thật ra thì cô cũng có thể cân nhắc tôi một chút."
Lâm Vọng Thư kinh ngạc nhìn Lục Điện Khanh, suy nghĩ giống như bông tuyết đêm đông, bông tuyết tung bay về các hướng, cô cũng xuất hiện hàng loạt suy nghĩ nhưng không có một cái nào giải thích được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây