Lâm Vọng Thư: “Thật ra gần đây thời gian đến trường học của em vốn ít lại càng ít hơn, phần lớn em đều ở nhà.
Lục Điện Khanh hừ nhẹ: “Học bằng máy tính trong nhà à?
Lâm Vọng Thư mềm mại cười cười, ôm lấy cổ của anh nói: “Dĩ nhiên không phải, anh tốt hơn so với máy tính nhiều lắm, ôm anh dễ chịu hơn! Máy tính có ý nghĩa gì chứ?
Cô thân thiết ôm lấy anh, cười đến mức là tươi đẹp, huống hồ lại nói ra lời động lòng người như vậy.
Sắc mặt Lục Điện Khanh tốt lên, nhẹ giọng nói: “Thật ra em không cần như vậy, em muốn yên tâm học tốt kiến thức chuyên nghiệp, nhất định anh sẽ ủng hộ em, gần đây nếu như anh có thời gian thì anh sẽ ở cùng em nhiều hơn, đến trường học đón em.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây