Cũng nhớ đến vị giáo sư Tịch Minh đã biến mất, nghĩ về mảnh ghép còn thiếu trong quá trình phát triển quang học
Đương nhiên càng nhớ về Lục Điện Khanh hơn, nhớ đến bức tranh chữ anh ấy đã viết.
Cô không khỏi suy đoán tâm trạng của anh ấy khi viết bức tranh chữ đó.
Kể từ sau trận động đất ở Đường Sơn thời tiết cứ luôn bất thường, một tháng trước còn có tuyết rơi, không lâu sau thì trời lại nóng hầm hập, mọi người cũng đồn đại không ít.
Lâm Vọng Thư không quan tâm những chuyện đó, dù sao thì mấy năm qua vẫn ổn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây