Trước kia Lâm Vọng Thư muốn mượn sách đã dùng tên của anh để làm thẻ mượn. Nhưng bây giờ anh không cầm theo, chỉ có thể đứng ở ngoài khu mượn sách để nhìn.
Ở đây có rất nhiều người, người đến người đi, ai cũng đang tìm kiếm.
Anh đứng ở đó nhìn vào đám người, nhưng vẫn không thấy Lâm Vọng Thư.
Lúc này, hành động hợp lý nhất là trở về nhà, về nhà chờ cô. Sau khi trời tối, chắc chắn cô sẽ về nhà, còn anh, sau hơn ba mươi tiếng đồng hồ di chuyển, hoàn toàn có thể nằm trên chiếc giường ấm áp, thoải mái ngủ một giấc.
Nhưng từ trước tới nay, anh vốn là người lý trí. Nhưng bây giờ lại không khống chế được suy nghĩ tới một hướng khác.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây