Lát sau anh lại nhắc đến chuyện lần này anh đến Hoa Kỳ như thế nào, trong chuyến đi anh đã may mắn có cơ hội đến thăm nhiều nơi, bao gồm nhà máy ở Seattle của công ty Boeing, nhà máy ở Atlanta của công ty Ford, trung tâm hàng không vũ trụ và thiết bị khoan dầu của Houston, Texas. Nhờ vậy mà anh cũng đã biết thêm nhiều về giới kinh doanh và giới học giả của Hoa Kỳ.
Lục Điện Khanh trầm giọng nói: "Vọng Thư, sang năm mới, các chính sách sẽ dần được nới lỏng hơn, cơ hội ra nước ngoài cũng ngày một nhiều. Tiếng Anh của em rất tốt, cho nên đợi đến lúc đó em có thể sắp xếp thời gian để đi du học, học hỏi thêm những thứ khác."
Tất nhiên Lâm Vọng Thư hiểu ý của anh. Trên thực tế, bắt đầu từ năm nay Trung Quốc đã tạo càng nhiều cơ hội du học hơn cho mọi người, đồng thời bài thi TOEFL cũng trở nên phổ biến. Hầu hết mọi người đều muốn ra nước ngoài, ngắm nhìn thế giới bên ngoài rộng lớn kia.
Lâm Vọng Thư đáp: "Em cũng đã suy nghĩ chuyện đó, nhưng còn rất nhiều điều khác phải xem xét. Con chúng ta thì quá nhỏ, trong khi anh vẫn đang bận rộn với công việc, vì vậy cũng không thể cứ để cho bảo mẫu lo liệu hết được."
Lục Điện Khanh nói: "Nếu như em thật sự muốn, vài năm nữa có thể đến Hoa Kỳ, lúc ấy anh cũng sẽ xin ở lại đây làm việc. Gia đình chúng ta có thể cùng nhau sống ở nước ngoài vài năm, sau đó sẽ mang con mình qua đây nuôi dưỡng. Nhà trẻ ở bên này vô cùng tốt, chúng ta chỉ cần đưa một bảo mẫu từ nước mình qua, rồi sau đó đảm nhiệm việc chăm sóc cho con ở nhà trẻ là được rồi. Vợ chồng mình cùng nhau lo liệu cho con, hơn nữa còn có bảo mẫu thì không có gì phải suy nghĩ nặng nề cả."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây