Những thân cây chết khô, hoa tuyết bay bay, khoác trên mình chiếc áo khoác nỉ đen lớn, anh đứng lặng lẽ trơ trọi bên dòng suối đã đóng băng, đầu cúi xuống.
Bông hoa tuyết bay bay rối mù vướng trên tóc anh, mái tóc đen nhánh nhuộm một lớp tuyết trắng.
Lâm Vọng Thư ngây người ra đó, nhìn hình bóng cô đơn và cứng ngắc đứng đơn độc ngoài cửa sổ.
Cô áp mặt vào cửa sổ lặng lẽ nhìn anh qua lớp kính lạnh buốt.
Hơi lạnh từ cửa sổ thủy tinh thật quá, bóng dáng bên ngoài cửa sổ sao cô đơn quá, mũi cô cay cay, thậm chí có chút muốn khóc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây