Lúc này, ánh mắt mấy sinh viên không đang khiêu vũ đều dồn vào trên người Lục Điện Khanh.
Anh mặt mày trác tuyệt, dáng thon dài, cao nhất, cả người sơ mi quần tay thẳng thớm, cà vạt đáng bóng lộn, chậm rãi bước đến. Anh là một kiểu hình ảnh đoan trang, chín chắn khác hẳn sự ồn ào, náo động ở chốn này.
Một người như vậy, dù là đứng giữa sân trường Bắc Đại tài hoa quần tụ lớp lớp, vẫn kinh diễm đến mức người ta không rời mắt đi được.
Có rất nhiều người đều đang xì xào bán tán, cũng có người tò mò đánh giá. Trần Lục Nha vừa hay bước đến cạnh đó, thấy vậy thì tò mò hỏi: "Vọng Thư, đây là?"
Lâm Vọng Thư cười đứng dậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây