Những lời kẹp dao giấu kiếm này, thật sự không tương xứng với hình tượng mỹ nhân yếu đuối của mẹ chồng ở trong lòng cô.
Lúc này, cô vừa bước ra khỏi cửa, mượn khúc rẽ liếc nhìn vào bên trong, nhìn thấy mẹ chồng mỹ nhân của mình đang nở nụ cười ấm áp, nhìn rất nhu nhược hiền hòa.
Khi tấm rèm bông buông xuống, cô đi tới góc tường, nghe thấy Thẩm Minh Phương xấu hổ cười nói: "Đây là chuyện của bọn trẻ, tất cả đều là duyên phận."
Mẹ Lục cười nói: "Đúng vậy, những loại yêu ma quỷ quái kia, cuối cùng vẫn không so được với kim ngọc lương duyên."
Thẩm Minh Phương đang uống trà, trà nóng, lúc này bà ta như bị trà nóng làm cho sặc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây