Ngoài ra, lão đại đã kết hôn, con gái cũng đã lập gia đình, hiện tại nhà bọn họ chỉ phải bận tâm cho hôn sự của Lâm Thính Hiên. Có thể nói, người làm cha mẹ như bọn họ đã lam xong hơn nửa trách nhiệm.
Kỳ thực, Lâm Vọng Thư cũng cảm thấy hơi nhiều, cô hiểu ý của trưởng bối nhà họ Lục, du sao cô cũng là con dâu mới, Lục Điện Khanh lại không có ở nhà, vậy nên mọi người đều đặc biệt quan tâm đến cô, sợ thiếu nợ cô.
Cô nói: "Mẹ không cần phải nghĩ nhiều đâu! Thứ nhất, đây là ý tốt của trưởng bối, con không nhận lại thành câu nệ khách khí; thứ hai, nhà bọn họ không thiếu những thứ này, ông Lục lớn tuổi rồi, ngày lễ ngày tết luôn có người mang đồ đến biếu, người nhớ thương ông ấy có rất nhiều, nên bên nhà ông ấy cũng chất đống đồ. Chờ hôm nào, nhờ anh cả con làm mấy món ăn thích hợp với ông cụ, không cần quá đắt, quan trọng là ở tâm ý."
Quan Úc Hinh: "Cũng đúng, mà cũng phải nói là con tốt số, con gả vào nhà đấy, mẹ thấy trưởng bối nhà đấy đều rất tốt, yêu thương quan tâm con cháu, lại không ở cùng các con. Nhà bọn họ có điều kiện tốt, đối xử với con cũng tốt, để tùy các con muốn làm gì thì làm, cũng cho các con rất nhiều! Đặc biệt là bà cô bên nhà Điện Khanh, theo mẹ thấy, bà ta là người rất chú trọng. Lần trước mẹ nói chuyện với bà ta, nhắc tới món gà chay kho, bà ta nói nhớ hương vị đó, mẹ nói chuyện này không có gì, anh con biết làm, còn bảo khi nào để anh con làm rồi đưa qua cho bà ta nếm thử, chuyện này cũng không thể quên được."
Lâm Vọng Thư: " Được, vậy để hai ngày nữa con qua một chuyến, cũng biếu một phần cho ông nội."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây