Học tập lâu như vậy, lại có tài liệu học phong phú, thực ra cô đã nắm rất chắc kỳ thi đại học này. Nhưng kiểu niềm tin lại chưa thành hiện thực khiến cô có cảm giác như giây dày chưa được buộc chặt, trong lòng vô cùng khó chịu. Huống hồ trừ bản thân ra, cô còn quan tâm đến các học sinh trong lớp. Dưới sự đốc thúc của cô thì những học sinh này cũng bắt đầu cố gắng học tập. Bọn họ không biết được sự phát triển của tương lai, thì đương nhiên sẽ không bỏ công học tập như cô. Vì vậy hiệu quả của việc học cũng không tốt như cô.
Cô hy vọng bọn họ có thể thi đậu, nắm lấy cơ hội này. Nhưng trong lớp có nhiều bạn học như vậy, không phải ai cũng có tư chất. Đến cuối cùng bao nhiêu người có thể nắm lấy cơ hội này, cô cũng không thể nói rõ.
Ngày hôm nay cô cầm túi xách đến văn phòng. Vừa đi vào đã nghe mọi người bên trong đang thảo luận. Gần đây trường học có một suất học ở đại học 712. Hiệu trưởng Vương cân nhắc đủ loại nguyên nhân, có tìm cô nói chuyện, bảo là muốn tặng suất này cho cô. Sau khi cô nghe được thì từ chối thẳng thừng. Nếu như cô không biết chuyện khôi phục thi đại học thì tất nhiên đây sẽ là một cơ hội rất tốt. Nhưng bởi vì đã biết, bản thân cũng đã bỏ ra rất nhiều sức lực chuẩn bị. Cho nên cô cảm thấy vẫn muốn bản thân liều mạng tham gia thi đại học, tự mình lấy được một cơ hội thi lên đại học.
Đại học 712 này đương nhiên là tốt. Nhưng chờ sau khi khôi phục thi đại học thì rõ ràng cũng không có gì đáng chú ý, mọi người đều biết giá trị của nó không cao, thậm chí còn dùng ánh mắt khác để nhìn. Ai mà biết cái đề cử này tám chín phần luồn cúi mới có thể có được.
Hiệu trưởng Vương thấy cô kiên quyết từ chối thì cũng không nói gì.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây