Lúc này cửa phòng tắm mở ra, Lục Điện Khanh chỉ mang một cái quần lụa trắng, tay cầm khăn tắm, đang lau tóc. Anh thấy cô thì hơi sửng sốt, sau đó nở nụ cười: “Em về rồi sao.
Lâm Vọng Thư ngạc nhiên: “Anh đến Bắc Kinh lúc nào vậy, sao đột nhiên lại quay về rồi.
Cô vốn còn định ăn mang xinh đẹp để nghênh đón anh, như vậy mới là lãng mạn chứ.
Lục Điện Khanh cũng đã bước lên, ôm cô vào lòng. Ngay lập tức không khí nhẹ nhàng khoan khoán ướt át đập vào mặt cô, bao phủ lấy cô.
Cô vội đẩy anh ra: “Không muốn đâu, em vừa về, cả người đầy mồ hôi, mùi lắm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây