Lục Điện Khanh gật đầu: “Ừ, rất quan trọng, gần đây khả năng sẽ rất bận, cũng không có thời gian giúp em, chắc là cũng không có cách nào về nấu cơm tối rồi.
Lâm Vọng Thư hơi ngạc nhiên. Cô biết khoảng thời gian này anh sẽ khá vất vả, nhưng không nghĩ là sẽ cực khổ như vậy. Cô cũng không thể làm gì khác hơn mà nói: “Không sao, để em hâm nóng lại đồ cho anh. Anh ăn đại một chút đi.
Lục Điện Khanh im lặng nhìn cô, sau đó anh cười nói: “Ừ.
Giọng của anh có hơi mệt mỏi nhưng rất ấm áp.
Lâm Vọng Thư hâm nóng cơm canh. Lục Điện Khanh ăn rất ngon, cảm thấy mùi vị không tệ. Anh cười nói: “Em học rất nhanh đó.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây