Lúc này, Lục Sùng Lễ mới gật đầu nói được. Sau đó, đoàn người ra khỏi phòng làm việc, lúc đi trên hành lang trong tòa nhà, luôn có người tới chào Lục Sùng Lễ, tất cả đều tỏ ra lễ phép, lộ vẻ ngưỡng mộ.
Lúc này, Lâm Vọng Thư không khỏi suy nghĩ, có người cha như vậy cảm giác thật là khác...
Nhà hàng Hồng Phòng kia cách đơn vị bọn họ không quá xa, chỉ cần đi mấy bước là tới. Sau khi đi nhà hàng, Lâm Vọng Thư vừa nhìn đã đoán đây là nhà hàng chuyên để đón tiếp khách nước ngoài, cách bày trí yên tĩnh, lại đẹp mắt.
Tất cả nhân viên phục vụ trong nhà hàng đều là nam giới trên 30 tuổi, mặc áo sơ mi trắng gọn gàng và chỉnh tề, mặc áo tuxedo màu đen và thắt nơ đen. Bọn họ đều tỏ thái độ lịch sự kiệm lời, không giống bầu không khí trong nhà hàng quán ăn ở kinh thành, mà giống như thả dù từ nước ngoài tới.
Trong quá trình gọi món ăn, Lâm Vọng Thư phải thừa nhận rằng, mình hoàn toàn cảm nhận được sự tu dưỡng bản thân và phong thái của những trí thức du học sinh kiểu cũ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây