Diệp Quân Thu: "Sao tớ biết được, có lần tình cờ tớ nghe thấy mấy giáo viên nói chuyện với nhau, nói chung là anh ta có bối cảnh rất lớn, cô giáo tiểu Lâm kết hôn tổ chức tiệc rượu ở khách sạn Bắc Kinh, đặt hẳn mấy chục bàn, nhà bình thường có dám đặt bằng đấy bàn không?"
Tất cả mọi người đều bừng tỉnh hiểu ra, nhưng sau khi hiểu ra lại nói: "Nhưng cô giáo tiểu Lâm cũng rất giỏi, tiếng Anh tốt, ngoại hình xinh đẹp, tính tình cũng tốt. Các cậu xem, thậm chí đi ra ngoài huấn luyện dã ngoại mà cái gì cũng biết!"
Trần Ái Quốc nhìn bóng dáng màu xanh lá tinh tế lại hiên ngang phía xa xa kia, lẩm bẩm nói: "Tớ cũng thấy, cô giáo tiểu Lâm không phải là kiểu nhảy dù đến trường chúng ta, cô ấy rất giỏi. Cô ấy từng làm thanh niên trí thức ở Vân Nam năm năm, chắc chắn đã phải nếm trải cực khổ, học được rất nhiều thứ."
Nghe cậu ta nói vậy, mấy nam sinh đều không nói thêm gì nữa, nhìn Lâm Vọng Thư đang cùng chia ăn bánh bích quy với các nữ sinh, một người trong số đó thở dài: "Sau này chúng ta đừng chọc tức cô giáo tiểu Lâm nữa, cô ấy đối xử với chúng ta rất tốt."
Diệp Quân Thu ngửa cổ lên uống một ngụm nước, dư quang khóe mắt liếc nhìn sang bên đó, cũng không biết cô nói gì với mấy nữ sinh kia, bọn họ bật cười vui vẻ, có mấy người còn cười nghiêng nghiêng ngả ngả.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây