Lục Điện Khanh coi như không thấy, tiến lên, cung kính giới thiệu Lâm Vọng Thư cho ông cụ Lôi và ba Lôi, cuối cùng mỉm cười nói: “Ông Lôi và ông nội anh là bạn bè, bọn anh là hàng xóm của nhau, ông ấy nhìn anh lớn lên.
Lâm Vọng Thư cũng mỉm cười bước đến nâng cốc mời rượu ông Lôi, ông cụ Lôi không nén được nụ cười: “Được rồi, được rồi. Điện Khanh lớn rồi, cũng đã kết hôn rồi, ông chúc hai cháu trăm năm hạnh phúc.
Lôi Chính Đức ở bên cạnh vẫn luôn cúi thấp đầu, không nhúc nhích ngồi ở chỗ đó.
Lúc này anh ta nghe được lời này, đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên, nhìn về phía Lục Điện Khanh và Lâm Vọng Thư. Một người âu phục phẳng phiu, một người tinh tế dịu dàng, quả nhiên xứng đôi vừa lứa.
Hôm nay anh ta đã nghe vô số người nói trời sinh một đôi trai tài gái sắc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây