Lục Điện Khanh đáp: "Vâng ạ, tạm thời cháu không có thời gian để chăm chút cho phụ kiện trang phục mặc trong đám cưới, Vọng Thư cũng chưa nghĩ tới, có gì nhờ gì xem giúp chúng cháu ạ, chứ không khéo lại lạc quẻ mất."
Anh bàn bạc với Quan Úc Hinh một hồi lâu mới ngoảnh sang Lâm Vọng Thư đang đứng ở bên cạnh.
Ánh đèn vàng ấm áp chiếu vào mắt Lục Điện Khanh, ánh lên ý cười đầy lưu luyến ở trong đó.
Anh ôn tồn dặn dò: "Đừng tiết kiệm làm gì, mấy tờ này không xài hết, để lâu thì cũng hết hạn thôi, em thích gì cứ mua. Nhớ lựa quà phù hợp với chú dì nhé, thời gian này chú dì đã dành rất nhiều công sức để đi mua sắm với em đó."
Lâm Vọng Thư đồng ý: "Em biết rồi."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây