Lục Điện Khanh thấy vậy, hỏi vấn đề tu sửa bức bích họa ở hành lang nhà cũ, Lục Tri Nghĩa nghe vậy cũng không phản ứng với Lâm Vọng Thư nữa, thảo luận cùng với Lục Điện Khanh.
Lâm Vọng Thư bên cạnh mừng rỡ nhàn rỗi.
Thật ra nhà ở thì cũng chỉ ở thôi? Cô cũng không chăm chú nhiều như vậy, liên quan tới đồ dùng cũ trong nhà sơn lại dùng công nghệ gì mới tốt thì thật sự cô cũng không muốn biết.
Nghe như thế cô cũng thấy hơi buồn ngủ. Lúc đầu cũng không đến nỗi, nhưng mà tối hôm qua cô học tập đến khuya, thêm những thứ như sơn lại cái gì, vải vóc cái gì, gỗ gì đó, thật sự quá nhàm chán, cô nghe như thế rồi mí trên mí dưới muốn đánh nhau, bắt đầu ngủ gật.
Lục Tri Nghĩa bất thình lình nhìn về phía cô: “Tiểu Lâm, cháu cảm thấy chuyện này tốt như vậy à?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây