Lục Hoằng Đạo: “Mặc dù hôm nay ầm ĩ hơi lớn, có điều chú cảm thấy rất tuyệt. Tại sao chúng ta phải chịu ấm ức, nhà họ Lôi ức hiếp người khác quá mức, không những muốn cướp vợ của cháu chú mà còn dám phá hỏng danh tiếng của cháu dâu chú, bị vậy chẳng phải đáng đời hay sao?
Trong giây lát ông ấy lại nói: “Chuyện này… thật sự có lỗi với cụ Lôi rất nhiều, nhưng nhìn con dâu và cháu trai nhà họ đã làm nên trò trống gì, nếu ông ấy không chịu quản thì sau này không biết sẽ thành thế nào!
Lục Điện Khanh: “Chú ba, Vọng Thư đã nói hết những gì cần nói, chúng ta không nên bàn về chuyện nhà họ Lôi nữa, chuyện này kết thúc ở đây thôi.
Tất nhiên Lục Hoằng Đạo hiểu ý cháu mình: “Được, dù sao hôm nay Tiểu Lâm đã trút giận, chú thật sự khoái trá, sau này nên làm gì thì làm thế ấy, nếu họ không nhắc tới chúng ta thì thôi, xem như không có gì! Đúng rồi…
Ông ấy nhớ ra hôm nay họ còn chưa dùng cơm: “Chúng ta đi đâu ăn cơm đi?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây