Lục Điện Khanh: "Thật ra anh lại thấy thư giãn. Với anh nghĩ không nghiêm trọng vậy đâu, ban nãy anh nắm thắng cũng không thấy đau."
Lâm Vọng Thư: "Vậy anh còn phải chở em thì sao? Nhỡ dùng hơi nhiều sức bị đau thì sao!"
Anh mới nói được nửa lời, cô đã cắt ngang: "Thôi bỏ đi, để em lái, em chở anh."
Lục Điện Khanh: "Không cần, lái xe có cần tới lực tay đâu."
"Để em lái đi! Đâu phải em không chở được anh!"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây