Lúc này, những giáo viên khác cũng đã dần dần tan làm, cũng đều đến nói chuyện với Lâm Vọng Thư. Nghe trong lời họ thì họ đều đã biết lớp Một khối Mười một vừa có một giáo viên nữ trẻ đến, rất đẹp, rồi họ bắt đầu tán gẫu về phiếu vải, con cái nhà này, coi mắt nhà nọ...
Lâm Vọng Thư đáp qua loa với mọi người, thấy sau cũng không còn chuyện gì cho mình lập tức xách túi lên chào tạm biệt.
Lúc đi ngang qua mấy phòng học, cô vẫn còn nghe được tiếng cười nói hi hi ha ha trong lớp học. Những phòng học này thật sự còn ồn ào hơn cả chợ bán thức ăn!
Lâm Vọng Thư cảm thấy vậy, trong lòng lại suy nghĩ, xem ra công việc này thật tồi tệ, căn bản cô không tài nào làm được. Hoàn cảnh này là cái khỉ gió gì vậy, rồi đám học sinh là thế nào nữa!
Cô nhớ đến dáng vẻ cười hì hì của cậu học sinh Diệp Quân Thu kia, rồi tiếng 'cô giáo Tiểu Lâm' cậu ta cố tình nhấn vào, phút chốc thấy bất đắc dĩ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây