Lâm Vọng Thư nở nụ cười, đứng dậy: "Con chỉ nói ví dụ mà thôi, còn nếu sống tốt thì con tội gì phải làm thế. Nhưng đừng ai nói gì lấy nghèo lấy giàu, con có thể làm việc, nếu như có khi đó, con có rời đi cũng sống ổn. Con có thể ngồi xe Hồng Kỳ thì cũng có thể ngồi xe ba gác, còn ai muốn xơ múi thì cân nhắc trước thử xem mình có đủ khả năng không!"
---
Ngày hôm sau, trời vừa sáng, Lâm Vọng Thư đã ăn mặc gọn gàng, đi nhanh qua phố nhỏ phía Nam để báo danh.
Chủ nhiệm Hoàng đón tiếp cô, nói cho cô biết đại khái tình hình trường học, bảo trước để cô thử dạy học sinh lớp mười một. Khối mười một trường tổng cộng có hai lớp, hơn chín mươi học sinh: "Trường học chúng ta theo chế độ cấp ba ba lớp, nếu nửa năm cuối căn bản không có gì học sinh vẫn phải học thêm nửa năm nữa."
"Hiện nay trường cấp ba chúng ta có tổng cộng hai giáo viên tiếng Anh thôi. Một là cô, người còn lại là thầy Trần Chí Minh. Cô từng gặp cậu ấy rồi đấy, cậu ấy dạy lớp mười, là Hoa kiều từ Singapore về nước. Sau này hai người hợp tác vui vẻ nhé."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây