Lâm Vọng Thư: "Tất nhiên quần áo chúng ta có thể mua được, phải không? Nếu cần tới may vá thì dùng kim chỉ bình thường đủ rồi."
Lục Điện Khanh: "Cũng có thể để cho người biết làm giúp đỡ, cũng chẳng phải chuyện gì to tát."
Lâm Vọng Thư: "Đến lúc đó lại tính vậy."
Trong khi họ nói chuyện, cuối cùng mì sốt tương cũng lên rồi.
Lâm Vọng Thư nghi ngờ nhìn Lục Điện Khanh: "Anh có ổn không? Có ăn được không?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây