Sau giải phóng, số bà ta tốt, lấy con thứ của nhà họ Phùng, đức cao trọng vọng. Mấy năm nay người chồng này phát triển rất tốt, chính bà ta lại trở thành giám đốc văn phòng bệnh viện Long Phúc ở Đông Thành, nhàn nhã tự tại, càng có thời gian để ý chuyện này chuyện kia.
Quan hệ giữa Lục Tri Nghĩa và Thẩm Minh Phương kia cũng không tệ, có chút qua lại.
Vì biết được mối quan hệ này, tất nhiên cô hiểu rõ vì sao Lục Điện Khanh lại nói 'ban đầu chú định nhờ chú họ giúp', thật ra anh muốn nói họ không quá đánh giá cao người cô được nuông chiều này, hẳn là anh sợ cô và người cô này không hòa thuận, nhỡ sẽ xảy ra chuyện gì đó.
Thật ra cô lại không lo lắng gì cả, nước đến thì đất ngăn. Huống chi Lục Điện Khanh cũng đã rào trước vậy rồi, cô còn sợ hãi gì nữa, với cả cô cũng không cần nể mặt bà ta đến mức tương đương một 'mẹ chồng thứ hai', nên cô muốn làm thế nào thì cứ làm thế nấy thôi.
Cô bèn nói ngay: "Được, anh nói rồi đó, mặc kệ là lời thật hay lời khách sáo, em cũng tin rồi, có gì không hài lòng em sẽ tìm đến anh!"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây