Vất vả lắm đám người mới tan đi, người nhà cũng đều đi làm trở lại, Lâm Vọng Thư định sẽ ra ngoài đi dạo một vòng. Từ giờ trở đi đã là tháng Năm, trời ấm áp lên, chân tường nơi góc phố đã lú nhú vài ngọn cỏ dại, cây cối cũng trở nên rậm rạp.
Thật ra là Lâm Vọng Thư định đến tìm Lục Điện Khanh nói chuyện, không biết anh có nhà không nữa.
Cô đi băng vào con hẻm, gặp được vài hàng xóm, họ thấy cô lập tức mỉm cười: "Cháu đến tìm Điện Khanh đấy à?"
Lâm Vọng Thư cũng lập tức thoải mái thừa nhận: "Phải ạ."
Vậy là mọi người nở nụ cười tươi hơn, đó là một kiểu cười ngầm hiểu ý.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây