Lâm Vọng Thư tiếp tục xúi bẩy: “Anh chỉ sở hữu một nửa, có thể nhảy lò cò một chân.
Lục Điện Khanh nhìn đôi mắt sáng rỡ của cô, cười bất lực, bảo: “Em nhất quyết phải xem anh làm trò khỉ cho bằng được đấy à?
Lâm Vọng Thư cười: “Vậy thì thôi đừng nhảy. Em vui quá ấy mà.
Giọng nói của cô êm ái, ấy thế mà Lục Điện Khanh nghe lại thấy mềm lòng, không kìm được càng nuông chiều cô hơn.
Rõ ràng có những lúc bị cô chọc tức, nhưng vẫn thích mê mệt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây