Dù sao cô cũng không cần làm chiếc áo sơ mi hai tác dụng nữa, có cảm giác chẳng mấy chốc sẽ bị thời đại đào thải.
Lục Điện Khanh nhìn cô và cười: “Em mặc vào chắc sẽ rất độc đáo.
Anh thực sự rất ngạc nhiên. Vốn dĩ anh muốn cùng góp ý với cô. Nào ngờ cô lên tiếng là nói đâu ra đấy. Anh cũng không cần phát biểu ý kiến gì thêm nữa.
Lâm Vọng Thư đáp: “Anh cứ yên tâm. Cho dù có là mảnh giẻ rách, mặc lên người em cũng tỏa sáng ngay. Anh có được cô vợ đẹp như tiên sa thế này, tuyệt đối không bao giờ lo mất mặt, cũng không bao giờ để anh phí tiền.
Nhìn điệu bộ của cô, Lục Điện Khanh yên lặng một thoáng, cuối cùng không nhịn được cười: “Lâm Vọng Thư, em còn có thể vênh váo hơn nữa không?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây