Sau khi khen xong, bà Hồ vào nhà thăm Lâm Vọng Thư, Lâm Vọng Thư miễn cưỡng xốc lại tinh thần, chào hỏi.
Bà Hồ thấy Lâm Vọng Thư yếu ớt như vậy, thở dài: “Chẳng trách Điện Khanh đau lòng, nhìn dáng vẻ kia dù có bị sương rơi vào bà cũng không đành lòng!
Sau đó lại nói: “Muốn ăn gì thì cứ nói, cái gì cũng được, bà sẽ bảo Điện Khanh mua tới, hoặc có thể làm rồi mang tới cho cháu.
Lâm Vọng Thư: “Bà, không cần đâu, thật ra cháu cũng không muốn ăn cho lắm.
Bà Hồ cười, gương mặt tràn đầy yêu thương: “Nhất định không được khách sáo, bà còn muốn nói, một cô gái tốt như cháu, tương lai sẽ cực kỳ thuận lợi, hóa ra lại rơi vào nhà của bà! Như vậy không phải quá tốt sao!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây