Bộ công nghiệp hóa chất ở khu Triều Dương, cách Tuyên Vũ xa, giữa đường còn phải chật vật đổi xe, may mà Lục Điện Khanh đã kiểm tra từ trước, anh còn mang theo bản đồ kiểm tra rõ ràng đường đi.
Tuy nhiên, do trời mưa nên ít người đi xe đạp hơn, mọi người đều chen chúc trong be buýt. Trên xe buýt vô cùng đông, vừa ẩm ướt vừa bí bách, bốc lên một mùi ẩm mốc.
Cái mũi của Lâm Vọng Thư vốn đã khó chịu, bây giờ thở không ra hơi rồi, cũng không thể cởi khẩu trang, đành phải cố gắng chịu đựng.
Nhìn thấy cô như vậy, Lục Điện Khanh cau mày nói: "Em không sao chứ? Hay là xuống xe trước nha, nghỉ một lát rồi đi tiếp?
Lâm Vọng Thư lắc đầu: "Thôi, cứ thế này đi."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây