Lúc này vận động vừa mới kết thúc, trong lòng mọi người còn e ngại, phần lớn không dám ra tay, là thời điểm có thể chọn được một căn nhà đẹp giá rẻ, là một sự đầu tư rất tốt. Mặc kệ về sau xảy ra chuyện gì, trong tay có hai căn tứ hợp viện trong tay thì sẽ vô cùng thoải mái.
Thật ra Lâm Vọng Thư đã hạ quyết tâm thuyết phục Lục Điện Khanh mua nhà rồi. Chẳng qua cô không dám làm liều, sợ hù dọa anh hoặc lỡ như khiến anh suy nghĩ nhiều, quay đầu còn tưởng cô đang ngấp nghé tiền của mình.
Tuy rằng cô thuyết phục anh mua nhà nhưng trên sổ sách vẫn ghi tên anh. Đây là tài sản của nhà họ Lục, cô sẽ không tham lam nhưng ai biết người khác sẽ nghĩ gì, dù sao đây cũng là một khoản tiền lớn.
Vì vậy, cô cố gắng hết sức để kìm lại những lời gần như đã thốt ra khỏi miệng, cũng giống anh, bình tĩnh nói: "Ba vạn đô Hồng Kông thật sự rất nhiều… Đúng vậy, chẳng qua chúng ta cũng không dùng bao nhiêu, trước tiên anh cứ cất kỹ."
Một lúc sau cô lại nói: "Mẹ em nói phải cho em năm trăm đồng dùng để cho em đặt mua đồ cưới, mặc dù tiền không nhiều và không thể so sánh với ba mẹ anh được nhưng đây là tấm lòng của ba mẹ em. Dù em không muốn lắm, nhưng mẹ em nhất định phải đưa cho em. Em nghĩ thôi thì cứ nhận lấy, cộng thêm gần năm trăm đồng em tích góp được để đặt mua một vài thứ."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây