Ba anh chỉ có một đứa con là anh, vợ ở Hồng Kông còn giàu hơn, không cần tiền của ông. Một người năm mươi tuổi sống một mình, già cả như ông đâu tốn kém bao nhiêu, con trai duy nhất kết hôn mà mình lại không về được nên đương nhiên sẽ rất áy náy, thế là bù đắp bằng tiền...
Lâm Vọng Thư nhìn Lục Điện Khanh chằm chằm.
Mặt anh lộ vẻ ngờ vực.
Lâm Vọng Thư "khụ" một tiếng: "Không có gì, chỉ là em thấy..."
Lục Điện Khanh: "Thấy gì?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây