Lục Điện Khanh ấm ức nói: "Vừa rồi thật sự rất đau..."
Lục Sùng Lễ tiếp tục dỗ dành: "Vậy là bây giờ không đau nữa đúng không?"
Lục Điện Khanh bĩu môi, không nói gì.
Lục Sùng Lễ thở dài, định nói phải trái với con trai: "Chúng ta phải nói chuyện này từ đầu, con xem, con dùng chiêu binh bất yếm trá trước, đánh nhân lúc cha không chuẩn bị, cha chỉ dùng chiêu gậy ông đập lưng ông thôi đúng không? Con không thể chỉ cho phép mình con bẫy cha, mà không cho phép cha bẫy con được, đúng không? Chúng ta làm người phải nói phải trái chứ?"
Nghe thấy những lời này, Lục Điện Khanh nhìn Lục Sùng Lễ, nước mắt lại muốn tuôn trào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây