Lục Điện Khanh trầm mặc một lúc, rồi gật đầu: "Được rồi, con biết rồi."
Lục Sùng Lễ nhìn con trai mềm như bông nhà mình, nhìn thế nào cũng thấy đáng yêu, ngoan ngoãn quy củ, lại nghĩ tới thằng bé Lôi Chính Đức ở nhà đối diện kia, nhìn có vẻ lỗ mãng, khỏe mạnh.
Lỡ con trai mình không đánh lại thì phải làm thế nào?
Nhưng mình không thể ra tay hỗ trợ con trai được, như vậy sẽ rất mất thể diện.
Đây đúng là một vấn đề nan giải.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây