Lưu Tú Mỹ thật ra đã suy nghĩ kỹ ở nhà rồi, đã quyết định đi thì sẽ không từ chối nữa, những gì Tô Tinh Dạ nói, cô đều đồng ý.
Hai người nói chuyện một lúc, cô hỏi: “Nguyệt Nguyệt đâu rồi?”
Mấy đứa nhỏ không ở nhà, ra ngoài chơi rồi sao?
Tô Tinh Dạ chỉ vào phòng trong, “Chúng nó đang ngủ, sáng nay lại chạy nhảy lung tung, mệt rồi, trưa nào chúng nó cũng phải ngủ một giấc.”
Lưu Tú Mỹ đứng dậy muốn vào xem, Tô Tinh Dạ đi cùng cô đến cửa, vén rèm lên định dẫn cô vào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây