Từ sau lần đó, Tô Tinh Dạ không cho lũ trẻ tiếp xúc nhiều với người trong thôn nữa. Thế nhưng, Thẩm Gia Bảo vốn là đứa trẻ hiếu động, hôm nay, ba đứa trẻ còn lại chơi xếp hình trong nhà, chỉ có cậu là ngồi chơi súng gỗ ở trước cửa. Chẳng mấy chốc, Thẩm Gia Bảo đã thu hút được mấy đứa trẻ khác đến chơi cùng. Trẻ con chơi với nhau, thông thường sẽ có lúc xảy ra xích mích. Có mấy đứa trẻ không biết kiềm chế, buông lời cay nghiệt.
Thẩm Gia Bảo đứng thẳng lưng, siết chặt nắm đấm, “Ai là đứa không bố hả?”
“Ha ha, mẹ mày là quả phụ, mày chính là đồ con hoang, không tin thì gọi bố mày ra đây xem nào!”
Thẩm Gia Bảo hét lớn: “Bố tao là Thẩm Khai Dược!”
“Ha ha ha ha, mẹ tao nói không sai mà, mẹ mày muốn mang theo bốn đứa con ghẻ theo chú Khai Dược, để chú ấy nuôi mày đấy, thật không biết xấu hổ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây