Thật ra, một chút cũng không rõ ràng. Chỉ là Thẩm Nguyệt Nguyệt chưa bao giờ nghĩ anh ba nhà mình sẽ thích ai đó nên thuận miệng hỏi một câu, chứ không hề có ý trêu chọc. “Thật sao? Anh ba, anh thích cô gái nào rồi? Tỏ tình chưa?”
Vừa hỏi, cô vừa đặt bút máy xuống, lấy bút lông chuyên dụng ra, bắt đầu chuyên tâm ký tên.
Tô Hiểu Liễu ừ một tiếng. “Chưa, bây giờ bọn anh mới là bạn bè bình thường. Cô ấy là fan hâm mộ của em, anh đã đồng ý xin chữ ký giúp cô ấy.”
Thẩm Nguyệt Nguyệt cười híp mắt. “Em hiểu rồi. Nếu chỉ là đồng đội bình thường thì đâu có gì đặc biệt, sao anh phải tặng album chứ? Anh ba, anh có lòng rồi. Nói cho anh biết, hoan nghênh anh dẫn bạn gái về nhà chơi. Nếu có việc gì cần em giúp đỡ cứ nói.”
Tô Hiểu Liễu ừ một tiếng. “Cái đó, trước tiên đừng nói cho anh hai biết.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây