Giang Hàn mỉm cười. Cô bé với mái tóc đuôi ngựa lúc nào cũng đung đưa, đôi má phúng phính đáng yêu năm nào như vẫn còn ở ngay đây. Vậy mà giờ đây, cô bé ấy đã là một nữ sinh đại học xinh đẹp, tài năng, được vô số người mến mộ.
Trịnh Phương Tuyết kích động đến mức suýt chút nữa thì ôm chầm lấy chiếc TV mà xoay mấy vòng: “A a a a, hóa ra cô gái mặt trăng chính là Nguyệt Nguyệt, thần tượng mà tôi ngưỡng mộ bấy lâu nay, bạn cùng phòng của tôi. Trời ơi, ai mà hiểu được cảm giác của tôi lúc này, tôi vui quá, tôi xúc động quá!”
Nghe được tin này, Mộ Dung Minh Kiều đứng bật dậy, cô nàng reo lên thích chí: “Bảo sao Nguyệt Nguyệt nói là muốn cho chúng ta một bất ngờ. Thì ra là bất ngờ này đây. Ha ha ha, được lắm, Ngô Thải Thi kia là fan ruột của cô gái mặt trăng, xem cô ta còn gì để nói nữa đây!”
Ngô Thải Thi không tin, cô ta kiên quyết không tin.
“Không thể nào, không thể nào, không thể nào!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây