Lúc ăn cơm, Tô Hiểu Liễu còn cảm thán: “Không có anh hai nói chuyện cho vui, con ăn cũng thấy không ngon.”
Thẩm Nguyệt Nguyệt cũng rất đồng cảm: “Cảm giác chỗ nào cũng yên tĩnh, không quen lắm.”
Tô Tinh Dạ biết hai đứa nhỏ là đang nhớ anh cả anh hai, cô cũng nhớ, nhưng mà Gia Bảo mấy hôm liền, ngày nào cũng gọi điện thoại, bị Thẩm Khai Dược mắng một trận, hôm nay nói không được gọi, cô an ủi Hiểu Liễu và Nguyệt Nguyệt: “Chờ sang năm là được rồi, đến lúc đó các con đều đi học đại học, có thể gặp mặt mỗi ngày.”
Thẩm Nguyệt Nguyệt vẫn có chút buồn: “Bố mẹ, vậy đến lúc đó bốn người chúng con đều không ở nhà, bố mẹ càng không quen.”
Tô Hiểu Liễu ừ một tiếng, lại nghĩ đến Tô Tinh Dạ cũng muốn thi đại học: “Nếu mẹ cũng đến Bắc Kinh, vậy chỉ còn lại bố ở nhà một mình.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây