“Với tuổi của Hiểu Dương, tôi tin tưởng, em ấy có thể thúc đẩy sự đổi mới của vũ khí thế hệ mới, các vị có biết điều này có ý nghĩa gì không? Tôi nói các vị cũng không hiểu, tôi nói thẳng, làm trong ngành của chúng tôi, không có danh tiếng gì, nhưng đây là việc lớn vì nước vì dân, bảo vệ đất nước, không có quốc gia thì làm gì có gia đình, không có quốc gia, các vị học toán, vật lý, hóa học gì đó, cũng đừng mong nghiên cứu được gì.”
Lão Lưu thực sự nhịn không được mà muốn hò reo cho hiệu trưởng nhà mình! Đúng vậy! Hiệu trưởng, chính là như vậy, suy nghĩ của chúng ta, cảnh giới của chúng ta, nhất định là cao hơn, những người khác, tránh sang một bên!
Lôi Tam Thanh vừa nhìn thấy Lão Lưu như vậy, lại là tức giận, nhìn xem, nhìn xem, chỉ mấy câu nói, đã khiến ông ta tự mãn rồi, một câu hiệp chi đại giả vì nước vì dân, người ta sẽ phải đi theo ông ta sao, vớ vẩn! Quay đầu lại sẽ thay ông ta.
Trong lòng chửi ầm lên, nhưng trên mặt ông vẫn phải giữ bình tĩnh, trước tiên định ra giọng điệu, Lôi Tam Thanh tiếp tục nói: “Đương nhiên, chúng tôi là trường quân sự hàng đầu, không thua kém gì Kinh Đại và Hoa Đại, có thể cho Tô Hiểu Dương, chắc chắn là không ít hơn hai trường kia, miễn toàn bộ học phí! Miễn phí ăn ở! Học bổng với mức cao nhất! Theo thỏa thuận bảo mật, có thể xem tài liệu quân sự tùy ý, còn về những sách chuyên ngành của hai trường đại học kia.”
Ông quay đầu nhìn Tô Hiểu Dương, cười tủm tỉm: “Em muốn xem gì, đến lúc đó tôi sẽ mượn hiệu trưởng của bọn họ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây