Phú Như Trân hớn hở ra mặt “Đúng vậy, mau xem xem khi nào diễn ra trận chung kết, chúng ta xem tiếp, nói không chừng nhóc Đỉnh Thông kia lại giành được huy chương vàng đấy“.
Cô vừa xem TV vừa nói chuyện với Chu Nhân Cường “Lần này, anh phải về sớm đấy, không được để tôi chờ anh nữa“.
Chu Nhân Cường đương nhiên sẽ không để lộ sơ hở nữa, hơn nữa, dù sao đứa nhỏ nhận nuôi cũng mang họ Chu, sau này chính là người nối dõi hương khói của nhà họ Chu “Em yên tâm, lần này anh ghi nhớ trong lòng rồi, không có chuyện gì quan trọng hơn em và con trai cả, hôm nay sau khi hạng mục này kết thúc thì sẽ thong thả hơn một chút, mấy ngày tới anh sẽ về sớm, cùng em xem thi đấu“.
Thái độ của anh ta rất nghiêm túc, Phú Như Trân cũng yên tâm hơn một chút “Như vậy là tốt rồi, anh đừng nói chứ, hội thao lần này rất đặc sắc, lúc trước còn có những người thi bơi lội trượt băng nữa, đều rất đẹp mắt, thật trùng hợp là trận chung kết lại diễn ra vào cuối tuần, chúng ta cùng nhau xem nhé“.
Chu Nhân Cường nghe mà trong lòng phiền muộn, những ngày cuối tuần trước đây, anh ta đều tăng ca, ở nhà đối mặt với Phú Như Trân, chẳng có chút tư vị hay tình cảm gì cả, có ý nghĩa gì chứ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây