“Nhưng bây giờ, khi tiếp xúc với Tiểu Tinh, tôi mới hiểu thế nào là dịu dàng. Dịu dàng là khi bản thân đủ tự tin, đủ bao dung, và khi nói chuyện không bao giờ mỉa mai người khác. Bây giờ nhìn lại Lâm Thúy, em thấy cô ta giả tạo.”
Sở Nghênh Quân gật đầu: “Được đấy, biết nhìn người rồi đấy.”
Triệu Tam Anh cười: “Anh đừng trêu chọc em nữa, trước kia em nông cạn, từ khi tiếp xúc với Tiểu Tinh, kiến thức của em được mở mang ra, nên bây giờ em nhìn người khác sáng suốt hơn rồi.”
Nghe Triệu Tam Anh nhắc đến Tô Tinh Dạ, Sở Lập Nghiệp nhớ ra một chuyện: “Bố, mẹ, sáng thứ bảy tuần này trường con có hoạt động.”
Triệu Tam Anh không còn can thiệp quá nhiều vào cuộc sống của con trai, cô ấy cũng không hỏi nhiều: “Ừ, con đi đi, nếu trưa nay tan học sớm thì hai mẹ con mình ra chợ mua miếng thịt về gói sủi cảo.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây