Sở Lập Nghiệp không có tâm trạng, Tô Hiểu Dương để Gia Bảo và Hiểu Liễu chơi, “Hai đứa chơi đi, anh mua nước ngọt cho hai đứa uống.”
Có đồ ăn, Thẩm Gia Bảo ánh mắt sáng lên, “Anh, em muốn vị quýt.”
Tô Hiểu Liễu nói theo một câu, “Táo.”
Nhìn bọn họ đi xa, Tô Hiểu Liễu có chút bận tâm: “Anh hai, Lập Nghiệp không sao chứ?”
Thẩm Gia Bảo xua tay: “Có chuyện cũng sẽ không có chuyện gì, bản lĩnh của anh cả cậu còn không rõ sao, trước kia chúng ta ở biên cương, có một số đứa nhỏ có chuyện gì, giấu giấu diếm diếm không muốn nói, anh cả ba câu hai lời là có thể khiến chúng mở miệng.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây