Thẩm Nguyệt Nguyệt đang đùa nghịch một cái Ma phương, Tô Hiểu Liễu ở một bên dạy cô bé, nghe vậy ngẩng đầu, “Anh, anh cũng vậy sao? A, anh giống hệt mẹ, anh có thấy không? Mấy anh trai em trai kia, đều vây quanh anh, khó chia lìa, anh Tiến Hữu cũng giống dì Tiền, cũng khóc, nhưng mà là khóc vì anh.”
Cậu nhóc cũng bắt chước, vẻ mặt muốn khóc mà không khóc được, cố tỏ ra kiên cường, “Gia Bảo! Chờ sau này anh đi tìm em, chúng ta lại làm anh em tốt!”
Thẩm Gia Bảo cười ha hả, đầu lắc lắc, giả vờ xua tay, “Ai nha, sức quyến rũ vạn người mê của em với mẹ, hai người làm sao hiểu được.”
Động tác trên tay Thẩm Nguyệt Nguyệt không ngừng, đầu cũng không ngẩng lên, phũ phàng vạch trần, “Mẹ là vạn người mê, còn anh thì không phải, là vạn người chán ghét ấy.”
“Anh! Chút cũng không tôn trọng anh trai gì cả!” Thẩm Gia Bảo tức giận.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây