Giọng hai đứa không nhỏ, Tô Hiểu Dương đã nghe loáng thoáng, cậu chợt nhớ đến chuyện hồi mới đến nhà bố, Gia Bảo lúc nào cũng kêu ca mẹ kế đánh nó, không thương nó, lúc đó mẹ còn nói chắc chắn là có kẻ nào xúi bậy Gia Bảo, bây giờ xem ra thì kẻ đó chính là thằng nhóc này.
Tô Hiểu Dương liếc mắt nhìn nó, lạnh lùng nói, “Không có bằng chứng thì đừng có nói lung tung.”
Thẩm Đại Dương cứng họng, bỗng nhiên không dám nói gì nữa, nó ngẩng cổ lên, “Bằng chứng gì, mày là thằng nhóc con thì biết cái gì, mẹ tao nói, con chồng trước, con vợ sau...”
Tô Hiểu Dương ngắt lời, “Mẹ mày nhìn thấy à?”
“Mẹ tao...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây