Bọn trẻ không ai có ý kiến, hôm nay chơi cả ngày đã thấm mệt, chúng lần lượt nằm xuống, Tô Tinh Dạ vừa kể chuyện được một lúc, cả lũ đã ngủ say.
Thẩm Khai Dược đang ở bên kia dọn dẹp đồ đạc cho bọn trẻ, động tác của anh rất nhẹ nhàng, gần như không phát ra tiếng động, đợi đến khi giọng Tô Tinh Dạ nhỏ dần, anh mới đứng dậy nhìn cô.
Tuy đã vào hè, nhưng đêm trên núi vẫn rất lạnh, Tô Tinh Dạ kiểm tra, đắp chăn mỏng cho từng đứa, sau đó mới đứng dậy.
“Ồ, anh cũng chơi xếp hình à?” Tô Tinh Dạ nhìn bàn xếp hình, những miếng ghép được xếp ngay ngắn, giống như cách anh gấp chăn.
Thẩm Khai Dược sóng vai cùng cô đi ra ngoài: “Sắp xếp lại cho bọn trẻ một chút”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây