Hai gọi một chiếc taxi đi đến khách sạn, cả đường hai người đều không nói gì, mãi đến khi đến khách sạn, đi vào phòng, lúc Đông Mạch dọn dẹp đồ đạc rồi định đi vào phòng tắm tắm rửa, Thẩm Liệt đột nhiên nói: “Lần này là tại anh, lúc ấy hội trưởng Trần gọi anh ra nhận phỏng vấn cùng anh ấy, nếu anh không đi, hoặc lúc đó anh qua đưa em đi cùng, có lẽ em cũng sẽ không xảy ra chuyện này.
Đông Mạch dừng chân lại, có hơi kinh ngạc nhìn anh, chuyện này cũng đã xảy ra mấy ngày trước rồi, cô cũng không để ý đến việc này, cô cũng đã nói rõ với anh rồi, chuyện này là ngoài ý muốn, ai mà nghĩ được ban ngày ban mặt ở trong hội trường mà Lâm Vinh Đường dám làm ra loại chuyện như thế này.
Nhưng cô không ngờ anh vẫn để chuyện này trong lòng.
“Em cũng không còn là trẻ con nữa rồi, cũng không cần lúc nào cũng phải kè kè theo anh, vốn dĩ đó là chuyện ngoài ý muốn, anh nghĩ nhiều như vậy làm gì! Đông Mạch bất đắc dĩ, cô nhướn mày lên cười nhìn anh.
Thẩm Liệt đi lên, trực tiếp ôm cô: “Dù sao sau này anh cũng sẽ chú ý hơn, sẽ không để em phải gặp chuyện nguy hiểm như vậy nữa, cũng sẽ không để người khác cứu em khi em gặp nguy hiểm nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây