Đông Mạch lo lắng nhìn hai người, dáng người và sức lực của Mạnh Lôi Đông rõ ràng vượt trội hơn Lâm Vinh Đường nhưng động tác của Lâm Vinh Đường linh hoạt, vả lại súng vẫn nằm trong tay anh ta, họ giành giật quyết liệt, Đông Mạch trơ mắt nhìn khẩu súng trong tay Lâm Vinh Đường dường như bóp cò, trong hành lang vang lên tiếng súng nổ.
Đáng tiếc đây là buổi họp báo, xung quanh có quá nhiều tiếng ồn nên không ai nghe thấy tiếng súng.
Cánh tay Mạnh Lôi Đông bị thương, máu chảy ra từ áo khoác vest của anh, anh giãy dụa muốn đứng lên nhưng súng của Lâm Vinh Đường đã chĩa về phía anh.
Lâm Vinh Đường nở một nụ cười u ám: “Tổng giám đốc Mạnh mày biết không, tao đã luyện võ và kỹ thuật bắn súng ba năm ở nước ngoài, so với điều này mày cũng thật sự không phải đối thủ của tao.
Đông Mạch gần như tuyệt vọng, cô không muốn chết, cô cũng không muốn người khác chết vì mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây