Thẩm Liệt bắt đầu, anh kể về hơn mười năm trước anh xuất ngũ trở về nhà, kể về những nghèo khổ khi đó, kể rằng anh vay hai vạn tệ, kể từng gian khổ mà anh đã trải qua, anh nói chuyện không có quá nhiều kỹ xảo diễn thuyết, chỉ kể những chuyện rất bình thường không đâu, giống như nói chuyện gia đình với bạn bè, nhưng tất cả mọi người đều được anh dẫn dắt vào trong đó, làm cho người ta nghĩ đến sự nghèo túng của Trung Quốc hơn mười năm trước, nghĩ đến mình từng gom góp phiếu lương thực ấy.
Cuối cùng Thẩm Liệt nói về đổi mới và mở cửa, về cơ hội, về trách nhiệm mà thời đại giao cho doanh nghiệp, và nói về ngài Pitt.
Lúc Thẩm Liệt kể đến đoạn này, tất cả mọi người có mặt tại hội trường đều xúc động.
Trong thời kỳ đổi mới và cải cách, khắp nơi đều đang xúc tiến đầu tư, mọi người tích cực muốn ra nước ngoài, vươn ra thế giới, nhưng người nước ngoài đối xử với người Trung Quốc như thế nào? Mỗi dân tộc đều có danh dự của dân tộc, trong xương cốt của người Trung Quốc là chính trực, là không khuất phục, là không cam chịu khuất phục dưới người khác, ai có thể không đầy căm ghét khi nghe thấy lời nói đó của ngài Pitt?
Vào lúc này Thẩm Liệt dừng lại, ánh mắt anh lướt nhìn những người nổi tiếng từ mọi tầng lớp xã hội đang có mặt tại đây, dưới khán đài có hơn mười đơn vị truyền thông cấp trung ương, và vô số ánh đèn flash đang tập trung trên người anh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây