Chiếc điện thoại di động ban nãy mà Đông Mạch thuận tay cầm lên, nghe nói là phải đến mấy chục ngàn mới mua nổi.
Mà bây giờ, bản thân cô ta lại vì tiền viện phí hai ngàn đồng mà sứt đầu mẻ trán.
Tôn Hồng Hà mờ mịt nhìn theo chiếc xe hơi đã đi xa, nhớ lại tất cả những chuyện mình gặp phải, nhớ lại nửa đời người nhiều điều đáng hối hận của mình, bỗng dưng cô ta giơ tay lên liên tục đấm vào đầu mình.
**************
Đông Mạch đưa Thẩm Trữ đến trường học, nhưng Thẩm Trữ không chịu xuống xe: “Mẹ ơi, con cảm thấy dì đó không phải người tốt gì đâu, con không yên tâm, mẹ đừng bắt chuyện với dì ta đi nhé.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây